Thứ Năm, 25 tháng 6, 2015

Blog Tâm Sự: Em Đòi Tiền Bố Tôi Đến Ở 4 Ngày

Blog tâm sự: Em đòi tiền bố tôi đến ở và sinh hoạt 4 ngày: "Ô thế ông nội lên ở 4 ngày đấy, anh quên à? Vì là bố chồng nên em tính là khách của anh và anh phải trả khoản này chứ sao!". khiến tôi hoang mang

Theo tin tức từ độc giả từ blog tâm sự: Tôi vừa lấy vợ được 2 năm mà đã thấy chán ngán cuộc sống chung với một người phụ nữ mà tôi đang gọi là "vợ". Vợ hơn tôi 1 tuổi, là người thẳng tính và sống rất sòng phẳng ngay cả với chồng. Trước khi kết hôn, cô ấy cũng có nói qua về việc tiền bạc phân minh, ái tình sòng phẳng, bình đẳng nam nữ và phân chia việc gia đình rõ ràng. theo blog tâm sự, Tôi chỉ cười xòa nghĩ là nói như vậy thôi chứ ai dè cô ấy áp dụng triệt để lối sống ấy. Hơn nữa, tôi nghĩ, tôi đâu có phải là người vô trách nhiệm với gia đình, không biết chăm sóc vợ con mà vợ tôi đã phải dằn mặt trước như thế?
Blog tâm sự: Ngay những ngày đầu chung sống, tôi đã được chỉ rõ nhiệm vụ của mình hàng ngày là những gì. Nếu có bận không làm được, vợ có làm thay thì lập tức hôm sau tôi phải làm bù lại cho cô ấy việc gì đó. Vậy là 2 đứa về sống chung nhưng chẳng khác gì sinh viên ở trọ, phân nhau từng bữa rửa bát cho tới những lần đi đổ rác. Tôi chiều vợ nên cũng làm theo mà chưa phản ứng gì. Nhưng càng ngày càng thấy khó chịu với cái gọi là rõ ràng của vợ.

Blog tâm sự: vợ tôi đòi tiền bố tôi đến chơi 4 ngày (ảnh minh họa)

Theo tin tức từ blog tâm sự, hơn thế nữa, việc phân chia tài chính ở nhà tôi cũng rất khác với mọi nhà. Ai có lương người ấy tiêu, hàng tháng những khoản sinh hoạt chung thì đều phải chia đôi rõ ràng. Tất cả mọi thứ đều được vợ ghi chép tỉ mỉ từng nghìn. Tôi thật chán ngán với cái kiểu cứ tối đến ăn uống xong vợ lại ngồi ghi ghi chép chép cộng sổ này nọ xem chi tiêu những gì. Hiếm khi tôi và vợ có 1 buổi tối đi chơi hay đơn giản là ngồi xem ti vi mà vợ không lo tính tiền. Tôi có góp ý nhiều lần nhưng vợ tôi không nghe, lúc nào cũng cái lý lẽ: "Phải như thế mới giữ được hạnh phúc và có khoản tiết kiệm được".
Blog tâm sự, Mà chắc chẳng nhà ai như nhà tôi vợ có tính sòng phẳng đến vô tình, sòng phẳng đến cứng nhắc ngột ngạt. Để công bằng trong việc chi tiêu, vợ tôi nói ngay từ đầu là khi nhà có khách thì khách của ai người đó chịu trách nhiệm chi. Vợ tôi tình nguyện là người đi chợ nấu nướng tiếp khách. Tôi đành đồng ý chứ biết làm sao với cái tính của vợ.
Nhưng lần này thì thật không biết cô ấy nghĩ gì nữa và tính rõ ràng của vợ ngày một quá đáng. Tháng rồi, bố tôi ở quê lên thăm cháu vài ngày vậy mà cũng bị vợ tôi cũng âm thầm tính là khách riêng của tôi. tin tức từ blog tâm sự
Blog tâm sự: Như mọi tháng, cuối tháng vừa rồi, vợ tôi công khai chi tiêu và chia trác tiền nong sòng phẳng với tôi. Trong đó, tôi thấy có phần được vợ tôi đánh dấu sao "Tiếp khách người nhà" với tổng chi 959k. Ban đầu tôi còn ngớ người ngạc nhiên. Sao tháng rồi, tôi đâu có dẫn ai tới nhà ăn uống đâu mà lại có khoản này. Hỏi cụ thể thì vợ tôi ráo hoảnh bảo: "Ô thế ông nội lên ở 4 ngày đấy, anh quên à? Vì là bố chồng nên em tính là khách của anh và anh phải trả khoản này chứ sao!".
Theo blog tâm sự tôi thật choáng với tính toán sòng phẳng tính cả bố chồng là khách của vợ tôi. Tôi không muốn lằng nhằng mấy cái khoản chi tiêu vặt vãnh này nên không thèm ý kiến, mặc vợ tính sao thì tính. Tuy nhiên, nếu bố chồng của em mà biết con dâu tính toán chi ly thế này chắc lần sau ông chẳng lên nhà các con chơi nữa.

Lấy được vợ biết tính toán chi tiêu là hạnh phúc của 1 người đàn ông nhưng như vợ tôi thì lại tính toán nhỏ nhặt quá. Cùng sống chung trong 1 mái nhà, cùng nuôi con nhưng mọi thứ rạch ròi quá khiến tôi thấy ngột ngạt dù rằng tôi vẫn dư sức lo được. Nhà có đến nỗi chi tiêu eo hẹp đâu mà em cũng lúc cũng nhắc tới tiền, lo toan đến tiền mà tôi ngán ngẩm. Tôi thấy nhiều lúc như mình đang góp tiền sống chung với một ai đó chứ không phải vợ tôi nữa. tin từ blog tâm tự
Blog tâm sự: Làm thế nào để vợ tôi bớt được cái tính quá sòng phẳng về tiền nong rạch ròi này. Tôi sợ mãi nếu mãi như này, cái tính sòng phẳng của vợ sẽ giết chết mái ấm và hạnh phúc của chúng tôi. Bởi đến một ngày nào đó, tôi sợ cả tôi và vợ không còn liên quan tới nhau nữa vì cái gì cũng mang tên sòng phẳng. Có gia đình rồi mà lúc nào tôi cũng thèm cái cảm giác ấm cúng, hạnh phúc bên vợ con mỗi tối. Ước gì tôi có được 1 người vợ không cứng nhắc, vẫn biết chi tiêu hợp lý, quán xuyến việc nhà nhưng không phải quá chi ly như vợ tôi bây giờ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét